Tâm Sự Nỗi Niềm
Đã sinh ra đời thì dù ở hoàn cảnh nào chúng ta cũng không được phép phủ nhận ơn cha nghĩa mẹ, không thể quên tri ân những bậc tôn sư trưởng thượng, không thể xem nhẹ tình huynh đệ hoặc tình bằng hữu, lại không thể cố che dấu những nỗi niềm sâu kín lắng đọng mà đôi khi lầm tưởng rằng chỉ riêng của mình ta…
Bất kỳ ai cũng có ký ức về từng giai đoạn của cuộc đời mà mình đã trải qua bằng cách nào đó, có người thầm lặng gìn giữ trong tâm trí của riêng mình, có người bộc bạch hết mọi điều qua từng trang tự truyện, có người thích đem ra tâm sự kể với bạn bè thân hữu, có người cảm thấy ký ức của mình là nguồn cảm hứng để diễn đạt bằng những vần thơ ngọt ngào và chơn chất v.v… Cũng vì lẽ đó, tuy không dám xem mình là một nhà thơ nhưng dường như mọi việc đã diễn ra trong cuộc đời của tôi – dù vui hay buồn, thuận chiều hay trắc trở, an nhàn hay gian truân – cũng đều thôi thúc tôi trải bày bằng những bài thơ, nhằm gửi tặng tới mọi người thân quen dành chút thời gian đọc qua sẽ thấy gần gũi để cảm thông và thi vị để thấu hiểu. Đã giãi bày những tâm tư thì dẫu diễn đạt bằng lời nói, bằng những trang viết hay bằng những bài thơ cũng không thể nào tránh khỏi có những thiếu sót nào đó, chỉ mong được thâu nhận từ người đọc sự chia sẻ những vui buồn đã qua và lưu giữ tình cảm bằng một nụ cười hỷ xả. Như ai đó đã viết:
Cũng may còn có nụ cười
Ta ngồi an lạc giữa trời mù sương
Cũng may lọt giữa vô thường
Ta nghe gió hát dặm trường cùng ta.
Reviews
There are no reviews yet.